Dặm ngàn gió bụi
Đường trần gian lận đận ta đi
Lơi tay rớt đóa xuân thì
Chồn chân vó ngựa

Rượu đã cạn
Sầu sao còn chất chứa
Biệt ly đâu
Sao vàng võ chiều hôm
Một mình ta
Sao tiễn được cô đơn
Bóng với bóng
Đưa tình về cổ mộ

Rượu đã cạn
Sầu sao còn loang lổ
Vệt thâm kim
Trên khóe mắt trần ai
Đâu rồi ta
Bóng dáng ấy trang đài
Tình viễn xứ
Bạc đầu quên mưa nắng

Bước mòn mỏi
Đường qua bao nhiêu dặm
Còn nữa không
Một gánh rượu và thơ
Uống thêm đi
Trên đôi cánh bơ vơ
Hồn ngây ngất
Chạm sầu lên lại rụng

Đường xa lắm
Dặn lòng đừng trông ngóng
Hôm nay say
Cũng thêm được lần say
Uống đi thôi
Dưới đất lạnh một ngày
Còn thỏa đấy
Lòng ta đà rót cạn.

Chếnh choáng đi
Bước nào phai năm tháng...